Tại sao phải đốt Tesla


Dạo này lùng bùng vụ thiên hạ đốt xe Tesla, họ kêu nhóm nào đó trả tiền thiên hạ đốt phá đủ trò, có nhiều người căm thù giai cấp Tesla nên chơi trò đi ngang rồi lấy chìa khoá rẹt xe các Tesla chủ, cường hào gian ác báo này nhưng vì họ không sử dụng Tesla nên không biết là xe này có 4 camera ở ngoài và quay liên tục dù đang đậu nên ai đậu bên hông hay đi ngang là sẽ thấy, ai làm gì bên cạnh trong lúc chủ đi đâu đều ghi hình nên họ chỉ cần tải lên mạng để kiếm người trong video và đưa cho cảnh sát.

Mình thấy biếm họa này hay ví như ngày nay tín đồ của ông Trump và các tín đồ bà Kamala nhìn quả trứng khác nhau

Trước bầu cử, năm 2022 ông Musk mua Twitter với giá $44 tỷ khiến mình thất kinh. Mình tự hỏi ông này giàu mà sao cứ chạy lung tung mua ba đồ lộn xộn làm trò chơi nhưng khi bầu cử thì mới biết lý do. Trên X không bị kiểm duyệt, bài mình đăng trên Facebook là hay bị xoá, cấm vào mạng mấy ngày trong khi trên X thì vô tư. Cả hai bên đều được đăng đàn chửi bới nhau khiến diễn đàn rất xôm tụ.


Gần đây, ông ta bán X (Twitter cũ) cho công ty trí tuệ thông minh xAI của ông ta với giá 33 tỷ đô La. Lúc này mới bắt đầu hiểu ông thần Tesla này là cực giỏi cho dù cổ phiếu Tesla xuống. Trên giấy tờ thì xem là một công ty được thay đổi, ông ta mua $44 tỷ nhưng bán lại có $33 tỷ, lỗ $11 tỷ. So với đại tỷ Phú như ông ta chỉ là chuyện bạc cắc. Lúc đầu mình nghĩ ông ta lỗ $11 tỷ để giúp ông Trump lên ngôi lại trong khi bà Kamala mất 2 tỷ của người ủng hộ. Quá rẻ.


Vấn đề là khi mình xem lại những con số thì thất kinh:

  • X giá trị $33 tỷ
  •  XAI bây giờ giá $80 tỷ
  • Deal là các cổ phiếu được chuyển nhượng ngoài $12 tỷ nợ của công ty X (dùng khai lỗ, khấu trừ thuế)

Khởi đầu, ngu như mình thì lo ngại trong khi mấy người mình quen, Mỹ có việt có, có tinh thần chống người di dân nhảy tưng tưng, kêu gọi tống cổ tên Musk này về Nam Phi. Lý do là ông ta mua $44 tỷ và bán $33 tỷ, vậy là lỗ sạt gạch cộng thêm thiên hạ khắp nới đốt xe Tesla, cổ phiếu xuống như vú phụ nữ về già. Có thể các công ty cạnh tranh cúng dường cho mấy nhóm này để họ đốt xe Tesla.


Nhìn lại là lối mua bán này không phải vì mạng xã hội như các công ty khác mua Instagram, YouTube,… mà vì dữ liệu data. Năm 2022, mình tự hỏi một ông chế xe Tesla, các phi thuyền bay vào không gian, hay Starlink, lại mua một mạng xã hội đang gặp khó khăn trong khi Facebook chuyển qua Meta, rồi cho mọi người thêm AI. Meta dùng AI để chận các bài mình viết, dù chủ đề vu vơ không có chống ai chửi ai. Nên có người nhắn tin hỏi sao không thấy mình viết bài, sợ mình bị đau. Nói họ lên bờ lốc đọc. Cảm ơn mấy bác đã liên lạc lo lắng cho em.


Bây giờ mới hiểu là Twitter (nay là X), Gú gồ vẫn giữ tên và huy hiệu Twitter khi mình tải bài lên. Twitter không chỉ là một mạng xã hội, mà là một cổ máy to đùng , với các dữ liệu thu thập trực tiếp. Với trên 600 triệu người sử dụng liên tục với các câu chuyện, ý kiến như các nhóm cứ tung ra là tài khoản của Elan Musk, Trump, Ivanka, …rồi hỏi ý kiến mọi người về đề tài gì đó. Ai đấu tranh chính trị quyết liệt thì nhảy vào cho biết ý kiến hay đề suất kiến nghị này nọ. Mình không trả tiền nên không được tham dự diễn đàn và cũng không có thì giờ nhất là vào mùa này. X là mõ vàng để huấn luyện cho các AI. Đó là lý do mà xAI cần để có thể thi đua với OpenAI, Anthropic, và Google.


Mình đang học AI nên mò mò mấy ứng dụng nhưng có lẻ mình thích nhất Grok3 nhưng chưa trả tiền nên vẫn còn chưa được sử dụng hết chức năng của họ. Để xem có cần trả tiền hay không mình thuộc dòng keo kiệt nên đợi. Lý do là nếu trả tiền thì cứ phải sử dụng sản phẩm của  Tesla sau này như bị dính vào IPhone. Đang tính chuyển mua Samsung nhưng gặp vợ con xài IPhone không liên lạc được nhất là đồng chí gái thích Airdrop khi mình chụp hình mụ vợ. Xem như nô lệ của Apple. Để xem chắc phải mua Samsung để học thêm cách sử dụng khác để đầu óc mình mở mang thêm một tí.

 

Mấy tháng trước, không nhớ, thấy trên mạng cho biết xAI có thêm 6 tỷ Mỹ kim với trị giá là $24 tỷ. Nay sau khi mua, thì trị giá lên đến $80 tỷ, xem như hơn gấp 3 lần. Tại sao vụ này quan trọng vì dữ liệu. Hầu hết các công ty AI đều phải vật lộn để thu thập được dữ liệu thực tế, chất lượng cao. Các mô hình của họ dựa vào các tập dữ liệu cũ, có từ trước, không phản ánh hành vi của con người theo thời gian thực.


Nhưng xAI hiện có thứ mà các đối thủ cạnh tranh của họ không có: một vòi rồng tương tác trực tiếp của con người. Trong tương lai mình có thể cho mướn xe Tesla mình khi không sử dụng. Điển hình đi làm từ 9 đến 5 giờ, có thể cho mướn xe kiểu taxi, tự động đến đón rước khách hàng gần nơi, kiếm thêm chút ít tiền trả nợ.


Điều này có nghĩa là:

Nhiều mô hình AI giống con người hơn

Lợi thế cạnh tranh trong các ứng dụng thời gian trực tiếp

Khả năng đào tạo AI về thông tin mới nhất có sẵn ở bất kỳ đâu


Sự hợp nhất này không chỉ là về một trợ lý AI bên trong X. Đó là nền tảng cho một thứ gì đó lớn hơn nhiều. Nhưng vẫn có nhiều người kêu tên ông Elan Musk ra chửi kêu ngu này nọ. Có thể lịch sử sẽ xem ông này như Leonardo Da Vinci của thời Phục Hưng. Đọc lại lịch sử của thời Phục Hưng thì mình thấy các điều kiện lịch sử hôm nay tương tự như Quatrocento. Ai buồn đời thì kiếm bài này trên bờ lốc của mình.


Nội dung và cuộc trò chuyện do AI thúc đẩy mua sắm. Mong đợi các đề xuất nội dung thông minh hơn, không chỉ hiểu những gì bạn thích mà còn hiểu lý do tại sao bạn thích. Thông tin chi tiết do AI tạo ra, kiểm tra thực tế theo thời gian thực và thậm chí là giải quyết tranh chấp tự động có thể thay đổi cách mọi người tương tác trực tuyến. Mỗi lần đồng chí gái mua hàng trên Amazon là mình biết loại gì ngay vì bị bắn quảng cáo đầy rần vì cô nàng dùng tài khoản của mình để mua. Amazon biết rõ về mình hơn cả chính vợ mình. Nó biết mình thích loại sách gì nên cứ đề nghị hoài, hay đồ làm nông,… nó biết mình đang xem đá banh thì không nên kêu mình đi đổ rác hay này nọ.


X trở thành nhiều hơn phương tiện truyền thông xã hội. Điều này có thể thúc đẩy X trở thành một "ứng dụng mọi thứ" hoàn chỉnh, tích hợp các công cụ hỗ trợ AI để tạo nội dung, trợ lý ảo và thậm chí là giáo dục. Lý do này mà DeepSeek của người Tàu vượt hơn của thế giới vì bên tàu họ sử dụng mấy ứng dụng như WeChat của Tencent để mua bán, mạng xã hội, tin nhắn này nọ, đều được chính phủ Trung Cộng quản lý. Ở các nước Tây phương thì vì quyền lợi riêng tư nên họ phải hỏi khách tiêu dùng là có chấp nhận để họ lấy dữ liệu của mình này nọ nên còn hơi chậm nhưng khi đã đồng ý trả tiền hàng tháng cho X thì xem như đưa con vô nội, bao nhiêu dữ liệu về mình là chúng hốt hết.


Mình chạy Tesla nên thấy các ứng dụng của họ rất nhậy bén, họ biết mình hay đi đâu mỗi ngày mỗi tuần. Điển hình buổi sáng mình đi tập ở Đông Phương Hội là lên xe tự động vào 5 giờ sáng, xe tự động chỉ bản đồ đến võ đường. Nếu buồn ngủ cứ nhấn tự động xe chạy tự động đến trước võ đường rồi bấm đậu xe là nó tự động đậu vào chỗ đậu xe cho mình. Kinh. Hay thứ tư sau khi tập là mình đến họp hội Toastmasters, là lên xe tự động hiện ra đường đi đến nhanh nhất vì kẹt xe này nọ. Mà nếu mình không chạy theo ý của máy định vị thì chúng sẽ đổi lại đường mình thích sau này.


Tưởng tượng sau này có tiền mua người máy, nó biết, hiểu hết về mình thì cũng có thể chán vì nó biết trước mình sẽ làm gì. Với đồng chí gái mình còn đối thoại đối chọi còn đây người máy lạnh lùng biết trước mình sẽ làm gì. Như khát nước, uống nước, đói bụng này nọ là nói đem lại cho mình. Kinh


Bằng cách cấu trúc thỏa thuận là xAI mua lại X (thay vì ngược lại), Musk định vị đây là một sáng kiến ​​do AI thúc đẩy chứ không phải là sự hợp nhất phương tiện truyền thông xã hội, có khả năng tránh được các rào cản về mặt quản lý.


Đây không chỉ là một vụ sáp nhập công nghệ khác. Đây là một động thái được tính toán để định vị xAI là một nhân tố chính trong AI, đồng thời sử dụng dữ liệu của X để tăng cường các mô hình của mình.


Musk không chỉ cạnh tranh với OpenAI, Google và Anthropic. Ông ấy đang thay đổi hoàn toàn trò chơi. Được êm êm một tí, vụ ông Trump cho thị trường chứng khoán xuống khi bắt đầu lên lại thì mình sẽ mau cổ phiếu của ông Musk.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Chuyến du hành với một người đàn bà đã có chồng


Hắn nhớ khi xưa, có liên lạc qua mạng xã hội MySpace được một bà Mỹ. Sau nhiều ngày nhắn tin qua lại, hắn cảm thấy như đây là người tình mà hắn mong đợi từ khi dậy thì. Bổng nhiên qua tuần thứ 2 bà Mỹ phán cho một câu; kêu là đã có chồng rồi khiến mây đen bao phủ màn trời Cali, tim hắn buốt nhói, nhác chém hư vô. Hắn hỏi không sợ chồng hay sao. Bà ta trả lời không, chồng bà ta OK chuyện này khiến hắn lại càng thêm tò mò. Thằng chồng nào không ghen mà tên này lại để vợ nó đi tán trai khác là sao.

AI làm giống y chang

Tuy buồn nhưng hắn cố gỡ gạt, tiếp tục liên lạc qua mạng. Rồi một hôm bà Mỹ kêu sẽ qua Cali học luật, hắn hỏi chồng cho phép, bà ta kêu ừ, còn khuyến khích nữa là khác. Rồi bà ta phán sẽ lái xe một mình từ Minneapolis qua Cali. Hắn hỏi thế chồng bà không đi theo, bà ta nói, chồng bận đi làm. Rồi như đầu óc của hắn hơi ngu vì dại gái, tình thần kỵ mã thời xưa bổng đâu ập về, hắn đề nghị sẽ bay qua Minneapolis, để lái xe cho bà ta qua Cali vì hắn ngại thân gái dậm trường đã có chồng. Bà ta hỏi thiệt không, hắn nói nếu chồng bà cho phép. Bà ta hỏi chồng thì ông chồng kêu nhất trí.


Thế là đúng ngày hẹn hắn bay qua Minneapolis và được hai vợ chồng đón tại phi trường rồi chở về nhà ngụ qua đêm vì ngày mai, sẽ lái xe về Cali. Ông chồng thì to cao, thân người vạm vỡ còn hắn thì bé con, nhìn là khiếp. Vào nhà thì hắn thất kinh khi thấy hai con Doberman to lớn đang nhe răng nhọn ra nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống. Chân tay run run, hắn lần mò, khép nép sau lưng bà Mỹ và ông chồng đi vào. Vào nhà bếp thì hắn càng hoảng tiều hơn vì đống chén bát, đĩa ly chồng chất như cả tuần chưa rửa, mùi hôi phảng phất đâu đây.


Hắn muốn đi tắm thì được biết phòng tắm trên nhà bị hư phải xuống sử dụng phòng tắm ở dưới nhà hầm. Rồi hôm sau hắn được chở qua nhà bố mẹ của bà ta, để lấy đồ đạt chất lên xe, như trong phim “when Harry met Sally”, từ giả gia đình để lái xe đi học xa. Trong lúc chất đồ vào xe, ông bố hỏi hắn là tính gì với con gái ông ta. Hắn nói chỉ muốn đưa cô ta đến Cali yên lành thôi.


Lên xe, hắn lái thì bà ta bắt đầu mở radio toàn nhạc đồng quê trong khi hắn chỉ thích Marriachi. Nhưng không sao, xe của bà ta thì phải chịu. Lần đầu tiên đi xa với một phụ nữ thì hắn bắt đầu thấy có vấn đề đấu tranh tư tưởng, đối thoại và đối chọi. Trước khi đi hắn đã nghiên cứu đường xá, xa lộ nào và đã ghi sẵn. Daọ ấy chưa có máy định vị, chỉ có bản đồ. Nhưng bà ta cứ kêu hắn chạy theo đường trong khiến chậm và xa. Cuối cùng tối đó xe đến tiểu bang Colorado, họ ghé lại motel dọc đường, mướn phòng có hai giường. Hắn nằm một giường còn bà ta nằm một giường. Sáng ra hắn tắm trong khi bà ta không tắm, không thay đồ rồi bà ta kêu hắn đi mua cà phê ở Starbucks, hắn nói xa lắm, thôi mua ở Dunkin Donuts trước motel. Cuối cùng bà ta kêu cà phê cực ngon, hơn cả Starbucks. Rồi lại tiếp tục chạy tiếp về tiểu bang Utah. Lại ghé motel dọc đường, cũng hai giường. Sáng ra hắn tắm còn bà ta không tắm. Chắc ở vùng lạnh nên quen không tắm. Hay là nhà tắm bị hư nên lười tắm.


Lại lên đường trực chỉ Cali, hắn đã gọi mẹ hắn, chuẩn bị phòng cho khách vì sẽ đem bà ta về nhà, đợi đến ngày dọn vào cư xá sinh viên.

Trên xe bà ta than nóng, hắn nói đây mát chớ đợi về Cali sẽ nóng lắm. Cuối cùng hắn lái xe về nhà, đem Vali của bà ta vào phòng dành cho khách. Vài ngày sau thì hắn chở bà ta đến cư xá sinh viên để nhận phòng. Vài tháng sau, chồng bà ta bay sang thăm. Hắn mời cả hai ăn cơm nhưng bà ta không chịu đến. Chỉ có ông chồng đến, hắn chở ông chồng đi viếng thăm miền nam Cali, cả hai hút xì gà này nọ, rất tương đắc. Ông chồng nói tôi với ông hợp nhau, hơn là với bà ta. Hắn chở ông chồng về cư xá rồi không bao giờ gặp lại cặp vợ chồng này nữa.

Viết theo lời kể của Alejandro Llamas, toastmaster trong bài diễn văn hôm nay. Rất vui.


Rút kinh nghiệm là muốn biết có hợp với người nào thì nên đi chơi xa một chuyến. Nếu bình yên vui vẻ với nhau thì người đó có thể lấy, sống với nhau cả đời. Ngược lại thì nên chia tay sớm bớt đau khổ. Mình nhớ có lần đi cắm trại với một cô ở Rhode Island thì Chán Mớ Đời. Xe hư, rồi cứ cãi nhau, kêu lái bên trái lái chậm lái nhanh bị cảnh sát chận lại, phạt vì cô nàng lái xe quá tốt độ nhưng mình phải trả tiền phạt. Rồi cô ta nghe ai, muốn đi tàu để xem mặt trời lặn, hoàng hôn trên biển. Mình đặt mua hai vé xịn, chỗ ngồi tốt, thức ăn ngon này nọ. Toàn là đồ biển. Tàu vừa ra khơi chưa thấy mặt trời lặn gì cả thì cô nàng đã làm một bãi trên áo của mình, nôn ói tận mật xanh. Thế là không gặp lại cô nàng nữa. Chỉ có đi chơi với đồng chí gái là vui vẻ từ đầu đến đuôi. Chồng lái xe, vợ đút đồ ăn. Tình kể gì. Xong om


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Hãnh diện về cơ thể



Mình thấy thằng con mỗi ngày đi câu lạc bộ thể thao để tập cho thân thể có mấy múi, con gái thì cũng tập yoga và đồng chí gái cũng đi tập. Nay về già trên 65 nên được làm hội viên của nhiều câu lạc bộ miễn phí nên tha hồ đi. Có một tấm ảnh quảng cáo cho quần bò và quần lót khiến mình thất kinh. Vì nếu như vậy thì tại sao phải lặn lội vào các câu lạc bộ thể thao để tập cho thân hình cân đối, ăn uống đàng hoàng lại thay vì hầu lốn. Buồn đời mình tìm tài liệu để đọc vì những hình ảnh quảng cáo, thường được nghiên cứu rất kỷ để giúp bán sản phẩm. Xã hội ngày nay tung hô bệnh béo phì.

Ngày nay chúng ta thấy phong trào ủng hộ tích cực về thân thể (body positivity) đã tráo trở về ý tưởng tự chấp nhận, biến thành tự ca ngợi về lối sống không lành mạnh. Bệnh béo phì thường được xem nguy hiểm cho sức khoẻ của mỗi cá nhân, 35% người Mỹ được xem là béo phì, nay được xem như một lối sống tích cực, dưới sự dẫn dắt của sự thúc đẩy tình yêu bản thân. Khiến người Mỹ lại ăn uống thả dàn, không lành mạnh. Chán Mớ Đời 


Mình đi du lịch ở Tân Tây Lan thì có gặp người bản địa, rất to lớn nên kinh ngạc, nhất là thấy họ ăn pizza, uống CoCa rất vui vẻ. Quan niệm tự yêu bản thân dù béo phì có thể nguy hiểm vô hình trung hợp thức hoá các tình trạng gây nguy hiểm cho sức khoẻ cá nhân và cộng đồng, còn làm nản lòng những người có tinh thần trách nhiệm về chăm sóc sức khoẻ của họ. Muốn giảm cân, ăn uống kỹ lưỡng.


Chúng ta biết ngày nay, các thức ăn nhanh, được làm với hoá chất, rất là nhiều đường, thêm nước ngọt đã sinh ra căn bệnh của thế kỷ là béo phì. Truyền thông đang đập ông bộ trưởng y tế của chính phủ Trump. Lý do là ông này muốn thay đổi chế độ dinh dưỡng của người Mỹ nhất là chống vụ tiêm dịch này nọ. Các công ty thực phẩm và dược phẩm đâu muốn có người làm bể nồi cơm của họ. Mình đoán các công ty này cho tiền cho quảng cáo áo quần loại cực rộng, tạo dựng một lối tư duy suy nghĩ khác về thân hình đồ sộ của mình. Các con buồn định hướng chúng ta để làm giàu. Người ta sợ béo phì, gây đau ốm nên mới tìm cách giảm cân như tập thể dục, ăn uống lành mạnh nhưng nay họ tuyên dương các thân mình béo mập.

Đây là cận vệ được tuyển theo chính sách DEI. Chính quyền ông Trump sa thải nhưng lệnh toà cấm không được nên họ chuyển bà này làm cận vệ cho Obama và Clinton nhưng cả hai đều từ khước và đòi một cận vệ nam nhanh nhẹn hơn. Chán Mớ Đời 

Nhớ vụ ám sát hụt ông Trump, video cho thấy một nữ cận vệ thấp người hơn ông Trump thì làm sao đỡ đạn cho ông ta, cô ta vừa thấp vừa tròn trịa, tay rút súng ra rồi đút vô kêu phải làm gì. Thì họ cho biết khi bà giám đốc an ninh tường trình trước quốc hội, được biết cô ta được tuyển theo chỉ thị DEI. Không phải một người mà rất nhiều người, điển hình có một cận vệ khá to béo bị đuổi việc nhưng một ông toà, được tổng thống Obama bổ nhiệm ra lệnh cấm sa thải, thế là nhân viên của ông Trump phái cô ta làm cận vệ cho bà Clinton, bà Obama, bà Biden thì ai nấy cũng từ chối, kêu gửi cho họ một nam cận vệ có thành tích (Merit-based male Agent). 


Cận vệ của ông Trump mới tuyển là một cựu lực lượng đặc biệt SAS của Anh quốc. Ông này nổi tiếng khi đang đi Shopping, nghe có khủng bố bắt con tin trong khách sạn, thế là ông ta ra xe, lấy súng rồi đứng ra tổ chức cách giải thoát các con tin. 22 chết, 27 người được cứu sống. Nghe nói là vụ ám sát hụt ông trump có một tay bắn tỉa, viên đạn sớt tai của ông ta trong khi ông thần bị bắn chết chỉ bắn khi nào đám đông bỏ chạy tán loạn.


Có người cho rằng chủ nghĩa nữ quyền đã tiêu huỷ các vai trò của giới tính trong xã hội hiện nay. Khởi đầu là phong trào đòi hỏi quyền bình đẳng và ngày nay trở thành một động lực chia rẻ các gia đình và các hôn nhân. Nữ quyền đã lên tiếng cho rằng vai trò truyền thống của giới tính quá khắc nghiệt, làm suy yếu giá trị của làm mẹ và nội trợ, và quỷ hoá nam tính. Phụ nữ trở nên mạnh mẽ như đàn ông còn đàn ông thì ngược lại nên không biết mình là trai hay gái. Tình trạng này sẽ gây nguy hại về tâm thần. Khủng hoảng bản thể. Xem xi-nê ngày nay, có nhiều phim thấy phụ nữ đấm đá như phim cao bồi cho nên không phân biệt được ai là trai ai là gái. Mà nếu nói như vậy thì sẽ bị lên án là Misogyne này nọ.


Nhớ khi xưa đi học, mấy cô bạn hay chửi mình là Misogyne, mình không hiểu nên về nhà mò tự điển, cho rằng mình ghét phụ nữ, đúng hơn là xem thường. Thế này là thế nào? Mình mê đầm như ông Trượng mê Tiên Bửu mà mấy cô đầm kêu mình ghét đàn bà. Chán Mớ Đời. Qua Mỹ, đi xe buýt, thấy một cô hành khách lên xe, mình tự động như ở Pháp, đứng dậy nhượng chỗ  cho cô ta ngồi thì bị cô ta chửi mình là đồ ghét phụ nữ, mà họ bú xua la mua. Thế là mình ngọng nữa.

Sự chuyển đổi văn hoá này đã khiến làm mất đàn ông tính ở nam giới trong xã hội Tây phương. Phụ nữ đeo đuổi sự nghiệp thay vì chăm sóc gia đình như văn hoá truyền thống. Vụ này thì mình quen với cảnh mẹ mình đi buôn bán từ bé nên không có gì thắc mắc. Nếu không có bà cụ mình thì cả gia đình chắc chết đói vì ông cụ dạo ấy mê đánh bài, thua hết tiền lương.


Thật sự phụ nữ có quyền gác qua một bên chuyện làm mẹ, xây tổ ấm để đeo đuổi giác mơ, nghề nghiệp công danh của mình. Trên lý thuyết chúng ta hay nói vợ chồng chia sẻ việc nhà, dạy con, xây tổ ấm chung nhưng công việc ngày nay, nếu không phải là công chức thì sẽ bị áp lực dễ đưa đến sự đổ vỡ gia đình. Khi xưa, người ta nghĩ làm công chức ăn lương chính phủ là sống tới mãn đời, nay với DOGE họ tìm cách đuổi hết, rồi mướn lại những ai cần thiết là ngọng. Sự thay đổi này đã tạo sự mất cân bằng trong xã hội vì ly dị quá nhiều ở Hoa Kỳ lên đến 51% khiến trẻ em không có một gương mẩu để noi theo. Đứa bé nam khi lớn lên không có hình bóng của bố bên cạnh sẽ lớn lên với tinh thần nuông theo dòng đời.


Bố mẹ ly dị, nói xấu nhau khiến đứa trẻ không hiểu, chúng yêu thương cả hai, khiến chúng bị khủng hoảng tinh thần từ bé, lớn lên đưa đến nghiện ngập, hay bệnh trầm cảm đủ loại. Chưa nói đến các nhà tù đầy ắp.


Người ta hay nói đến sự lâm chung của nam tính. Trong một xã hội với bao nhiêu chuyện nam nữ bình đẳng. Người đàn ông bị lên án là misogyne này nọ vô hình trung họ kìm nén những bản năng tự nhiên, trở thành thụ động, tuân theo thay vì mạnh mẽ và khẳng định. Điển hình đàn ông như con thú đực, thấy phụ nữ đẹp là tán tỉnh nhưng lại sợ bị chửi Misogyne, muốn hôn cô gái thì sợ bị chửi này nọ hay kêu mả tà cho là hiếp dâm này nọ. Sự nam tính được xem là độc hại, làm nản lòng đàn ông, không muốn ôm ấp các vai trò lãnh đạo, bảo vệ phái yếu,…


Mình có kể vụ mỗi năm có trên 3 triệu nam sinh không tốt nghiệp trung học phổ thông. Lý do là nữ sinh dậy thì sớm hơn nam sinh, nên não bộ phát triển nhanh nên học hành tiếp thu nhanh hơn con trai độ 2 tuổi. Từ học đường, người con trai đã thấy thua thiệt với phái nữ và từ từ sẽ thụ động khi lớn lên, khi không có mô hình người hùng, người cha để noi theo. Không phải vì ngu lâu dốt sớm như mình nhưng vì bộ não chưa phát triển sớm như mấy cô học chung lớp. Khi xưa mình nhát gái, gặp mấy cô học chung là run nhất là cô nào đẹp đẹp nay mà sống lại thời xưa với chủ nghĩa nữ quyền chắc mình té xỉu khi gặp gái quá.


Cuộc chiến chống đối sự nam tính đã gây nên một thế hệ con trai mất phương hướng, và không có cha bên cạnh. Đưa đến tình trạng thiếu tự tin và ý nghĩa về cuộc sống, làm suy yếu nền móng văn minh của xã hội Tây phương.


Ngày nay, chúng ta thấy thiên hạ cãi nhau ùm tỏi trên mạng vì bản thể chính trị. Khi cuộc khủng bố 9/11 xẩy ra, mình thấy sức mạnh của Hoa Kỳ, ai nấy, bất kể màu da, nghèo giàu, đều mua cờ Hoa Kỳ, treo lên xe, hay trước cửa nhà. Ra đường cảm thấy mọi người như để tan chung, có cái gì đó thiêng liêng khiến mọi người đồng cảm, gần nhau. Chỉ tiếc là chính phủ Bush không tạo dựng một cái gì để giúp sự đoàn kết của người Mỹ chung cả nước kéo dài đến ngày nay thay vì chia rẽ.


 Vì đâu ngày nay chúng ta chửi bới nhau mút chỉ. Có người cho rằng đó là được thiết kế bởi các ý thức hệ. Giúp thay đổi sự đoàn kết, và mục đích chung với sự chia rẽ cục bộ và nạn nhân hoá, khuyến khích họ tự xem mình là người bị áp bức bởi màu da chủng tộc, giới tính và sinh lý. Sự việc này tạo dựng sự chia rẽ vô bờ, khó có thể giúp chúng ta định hình rõ vấn đề.


Hôm qua nói chuyện với anh bạn học khi xưa ở Yersin. Hỏi vụ chống trump hay là tín đồ của Trump thì mình và anh bạn đồng ý là ông Trump như trái sầu riêng, người nào thích ăn sầu riêng thì khen nức nở còn người nào không ăn được sầu riêng thì đứng cách 20 thước đã ngửi mùi khó chịu thì có cố gắng giải thích ngon hay thúi thì không ai chịu nghe cả. Lý do là chúng ta đã tự xếp bản thể chính trị, định hướng bởi truyền thông. Anh là tín đồ của Trump thì anh đọc báo thiên hữu hay xem truyền hình đài Fox, còn anh bị dị ứng với ông Trump thì đọc báo New York Times, xem đài MSNBC. Có lần mình hay đọc bài của một bà khi xưa chuyên viết diễn văn cho tổng thống Reagan, tên gì không nhớ. À Peggy Noonan. Bà ta kể là muốn có đầu óc bình thường thì chúng ta nên xem đài Fox xong thì mở đài MSNBC. Khi xưa thì đài nào cũng có mời hai người khác ý kiến để tranh luận về một vấn đề nào đó, giúp khán giả có thể biết được lối nhìn của vấn đề từ hai phía. Nay thì họ tọng vào khán giả 5, 6 người cùng một tư duy để nói về một vấn đề thì mất đi sự thật.

Mình thấy hình ảnh này trên nhóm cựu chiến binh Mỹ tại Việt Nam , thấy mấy cô gái việt khiến không khỏi đau lòng

Mình nhớ dạo mới sang làm việc ở New York. Lâu lâu có các buổi nói chuyện về chiến tranh Việt Nam trong đại học như NYU,… họ có mời mấy tên Mỹ chống chiến tranh Việt Nam, đến nói chuyện cho sinh viên. Và để có sự công bằng, ban tổ chức có mời cộng đồng Việt Nam tại địa phương tham dự buổi nói chuyện. Lúc đầu ban đại diện cộng đồng nhận lời cử đại diện tham dự nhưng rồi cuối cùng đến ngày kêu không mắc mưu cộng sản. Chỉ kéo nhau đến biểu tình trước cửa phòng hội thảo. Mình đoán lý do là các đại diện không nói tiếng anh rành nên từ chối nhưng sinh viên kêu họ sẽ thông dịch lại. Chúng ta đến cầm cờ biểu tình, hô đảo đảo cộng sản, xong xuôi, kéo nhau đi ăn phở. 


Tại sao người Mỹ tạo một diễn đàn để chúng ta có thể nói lên tâm tư, lý do vượt biển, lý do thua vì chính phủ Mỹ không muốn đánh nữa, tốn tiền, thay vì bán hamburger và CoCa cola cho người Tàu. Rồi ngày nay lại lên tiếng chửi thế hệ trẻ theo Đảng dân chủ này nọ. Nay họ là người Mỹ thì quyền của họ muốn theo ai thì theo. Sinh viên khi xưa, thấy thế hệ bố mẹ cứ vác cờ Việt Nam Cộng Hoà đi biểu tình, trong khi có những diễn đàn cho mình nói chuyện thì không chịu tham gia nên không hiểu lý do Việt Nam Cộng Hoà thua và từ từ họ đọc sách báo thiên tả. Đó là lỗi của chúng ta không nói rõ, giải thích. Nhớ khi xưa sinh viên mời mình đi nói chuyện trong đại học. Tiếng Mỹ của mình thuộc loại ESL nhưng cũng phải ráng đi xe lửa lên Rhode Island, Massachusetts,…để nói chuyện cho sinh viên Việt Nam và Mỹ.


Khi nữ quyền được lên ngôi thêm phá thai và thuốc ngừa thai được cho phép thì các xã hội Tây phương chìm đắm trong tình dục quá mức, kỹ nghệ tình dục được phát triển rồi giao hợp khơi khơi một đêm được bình thường hóa khiến cái nhìn về hôn nhân, tình yêu được đổi khác, không còn thiêng liêng như xưa. Lấy nhau không thích thì nhấn nút Reset, ly hôn, kiếm người khác rồi cứ như vậy mà tiếp tục đến khi già lết không nổi. Vấn đề là sau một cuộc tình đỗ vỡ người ta bị thương về tâm lý, cần thời gian để chữa lành.


Đại dịch tình dục: Nhớ khi mới sang Pháp, trên đại lộ Champs Elysees có một rạp xi-nê chiếu thường trực phim Emmanuelle. Nghe nói là chuyện về một cô gái Tây phương đi qua Thái LAn làm trong ngành ngoại giao hay sao đó rồi khám phá khoái lạc. 10 năm sau khi mình rời Pháp thì họ vẫn chiếu phim này. Năm ngoái về thì mấy rạp xi nê trên đại lộ được dẹp hết.


Phương Tây đang chìm trong tình trạng tình dục hóa quá mức, với việc khiêu dâm và tình dục bừa bãi được coi là bình thường. Điều này dẫn đến quan điểm sai lệch về các mối quan hệ, sự thân mật và tình yêu, làm suy yếu mối liên kết tạo nên những gia đình bền chặt và lành mạnh. Chứng nghiện khiêu dâm đã tước đi khả năng hình thành các mối quan hệ đích thực của vô số cá nhân, tạo ra một thế hệ tê liệt về mặt cảm xúc, xa cách và không thể trải nghiệm sự thân mật thực sự. Chu kỳ này kéo dài sự cô lập, thúc đẩy xã hội sa sút vào sự cô đơn và tuyệt vọng. Có lẻ vì vậy họ tìm kiếm sinh lý cùng người đồng giới tính.


Cuộc chiến chống lại đức tin: Thay thế đạo đức bằng chủ nghĩa duy vật. Tôn giáo có tổ chức ở phương Tây đã bị quỷ hóa, với chủ nghĩa thế tục và chủ nghĩa vô thần được tôn vinh là thế giới quan 'khai sáng' duy nhất. Cuộc tấn công vào đức tin này đã khiến xã hội không có la bàn về mặt đạo đức, cho phép chủ nghĩa duy vật và chủ nghĩa khoái lạc bén rễ thành các nguyên tắc chỉ đạo. Những chuyện giấu kín trong nhà thờ như các cha cố ấu dâm các con chiên, thanh niên thánh thể chi đó khiến giáo dân mất lòng tin ở các nhà lãnh đạo tinh thần.


Khi các giá trị truyền thống sụp đổ, mọi người chuyển sang theo đuổi những mục tiêu trống rỗng để thỏa mãn, khiến họ trôi dạt về mặt tinh thần và dễ bị thao túng hơn. Sự xói mòn đức tin này đã mở đường cho một xã hội ngày càng vô hồn và bị kiểm soát, nơi mà việc theo đuổi quyền lực và thú vui làm lu mờ ý nghĩa và mục đích sâu sắc hơn về cuộc sống.


Sự cô lập và phụ thuộc: Ở phương Tây, sự bùng nổ ngoại ô sau chiến tranh thứ 2, hứa hẹn một lối sống lý tưởng nhưng lại dẫn đến sự cô lập và phụ thuộc lan rộng. Thay vì thúc đẩy cộng đồng, sự phát triển đô thị đã làm mất đi các gia đình, buộc họ phải sống cuộc sống đơn độc, phụ thuộc vào ô tô. Lúc mới sang Tây, mỗi sáng thấy người ta ở ngoại ô lái xe đi làm vào Paris mà khiếp. Mình từ tỉnh nhỏ Đà Lạt bổng nhiên đến sống ở Paris nên thất kinh. Rồi khi sang Los Angeles, ở Quận Cam, đi làm lái xe mỗi ngày 2, 3 tiếng đồng hồ khiến mình oải quá nên phải mướn nhà trên Los Angeles. Ở Paris, hay New York, Luân Đôn, mình đi xe buýt hay subway, underground nên có sách để đọc nay lái xe, buồn ngủ cứ nhít nhít chút chút. Nay đỡ là có radio, podcast để nghe khi lái xe. Mỗi ngày mất 2-4 tiếng lái xe nên về nhà mệt, không muốn ra đường hay gặp gỡ bạn bè. Nhiều khi ở xa.


Thay vì thúc đẩy sự gắn kết xã hội, mô hình này đã khiến người phương Tây bị cô lập, phụ thuộc vào hàng tiêu dùng và bị ràng buộc vào những chuyến đi dài, làm xói mòn ý thức cộng đồng và làm suy yếu các mối quan hệ xã hội.


Giáo dục: Nhà máy nhồi sọ chủ nghĩa thức tỉnh. Ở phương Tây, giáo dục đã chuyển từ việc dạy tư duy phản biện sang thúc đẩy các chương trình nghị sự về ý thức hệ. Các trường học và trường đại học hiện đóng vai trò là trung tâm nhồi sọ, lấp đầy tâm trí trẻ em bằng những câu chuyện thức tỉnh thay vì nuôi dưỡng tư duy độc lập. Con em chúng ta lên án những thế hệ tiên phong, đã đàn áp, chủ nô lệ và đòi bồi thường kiểu Việt Cộng không cho con cháu của chế độ cũ được đi học, hay được cử vào các chuyên ngành,…


Điều này bao gồm việc thúc đẩy trẻ em đặt câu hỏi về bản dạng giới tính của mình và thúc đẩy các ý thức hệ cấp tiến khác, đảm bảo các thế hệ tương lai dễ bị thao túng và kiểm soát hơn. Sự thay đổi có chủ đích này cho rằng quần chúng không bao giờ thách thức các hệ thống quyền lực khiến họ bị khuất phục. Chúng ta thấy qua vụ covid, họ bắt chúng ta phải cách nhau, cách ly này nọ. Trước khi lên máy bay, phải đứng cách nhau 2 mét nhưng rồi 30 phút sau lên máy bay thì lại ngồi gần nhau nên mình không hiểu.


 OnlyFans: Nhà thổ kỹ thuật số trá hình. Ở phương Tây, OnlyFans được ca ngợi là 'trao quyền cho phụ nữ', nhưng nó phản ánh sự suy thoái sâu sắc hơn của xã hội. Phụ nữ đang kiếm tiền từ cơ thể của họ dưới ảo tưởng về sự độc lập, rơi vào cái bẫy bóc lột được tiếp thị là tự do. Khi xưa, xã hội được giáo dục tinh thần kỵ mã, giúp đỡ phụ nữ nhưng ngày nay, như mình kể cô Mỹ chửi mình khi mình đứng lên nhường chỗ cho cô ta ngồi trên xe buýt.


Xu hướng này củng cố tình trạng tình dục hóa quá mức của phương Tây, hạ thấp giá trị của phụ nữ xuống vẻ bề ngoài hơn là trí tuệ hoặc kỹ năng. Khi xưa đàn ông phải bỏ công ra để tán tính phụ nữ rất lâu. Nay chỉ cần một thời gian ngắn là có thể leo lên giường khiến sau đó đàn ông xem thường người đàn bà qua đêm. Đây là sự bóc lột của thời đại kỹ thuật số làm xói mòn lòng tự trọng và phẩm giá trong xã hội phương Tây. Ta thấy phụ nữ ngày nay, đại diện bởi những tài tử, người nổi tiếng. Họ trang phục rất là thoáng, gần như khoả thân. Hình ảnh đó đối với mình là hạ giá thân thể, chức năng của người phụ nữ. Họ cố gắng làm đủ cách, thời trang để câu khách để có tiền hay nổi tiếng.


Tỷ lệ sinh giảm và sự phá hủy mái ấm gia đình. Các xã hội phương Tây đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng nhân khẩu học khi tỷ lệ sinh giảm mạnh. Xu hướng này là kết quả trực tiếp của áp lực xã hội ngăn cản việc hình thành gia đình, với tham vọng nghề nghiệp và tự do cá nhân được ưu tiên hơn việc làm cha mẹ. Sự phá hủy của tổ gia đình đã khiến trẻ em không có nhà cửa ổn định và hình mẫu, góp phần làm tăng tỷ lệ các vấn đề về sức khỏe tâm thần, tội phạm và tuyệt vọng. Cho thấy thế hệ của mình thì dẹp qua một bên, chỉ lo cho thế hệ con cháu của mình sau này. Tương lai đi về đâu nhưng mình vẫn tin vào cái thiện lúc nào cũng sẽ thắng cái ác.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn